Thứ Hai, 23 tháng 9, 2019

ở đời dể có mấy ai
Thành trụ hoại tử oan sai mấy lần
Trời đông gió thổi lân lân
Rùng mình ớn lạnh ho khan liên hồi
Mới đầu tưởng cảm rồi thôi
Ai dè mua thuốc uống hoài không xong
X quang nói phổi có u
Không tin lên tới trung tâm sài gòn
Tưởng đâu cái chuyện cỏn con
Ba lần tái khám không ngon tí nào
Lần ba bác sĩ phán rằng
Khối u ác tính lớn bằng ngón tay
Bây giờ nhập viện tại đây
Để lo giải phẩu một ngày không xa
Nghe xong hồn phách rụng rời
Lo mau cuốn gói ra về cho xong
Xóm mình đã có ba người
Mổ xong nằm đó chờ ngày đem chôn
Mình về mình uống thuốc nam
May ra ta khỏi cơ thì lớn hơn
Ở nhà có bạn của ta
Tự đi tìm thuốc tìm thầy cho ta. (còn tiếp )

1 nhận xét:

  1. Ác tính là không thể tiên lượng!
    Thôi thì đành vậy, tới đâu tính tới đó!
    Cũng có khi may mắn hạp thuốc bắc, thuốc nam!
    (thở dài)

    Trả lờiXóa