Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012

EM HẢY YÊN LÒNG

Em nhắn tin em buồn em tủi
Anh cũng buồn chỉ biết khuyên em
Hảy cứ vui thuyền mãi thủy chung
Dù sóng vỗ ba đào biển động

Em biết không thuyền biển cũng cần
Một bến đỗ khi đời mỏi mệt
Nơi bình yên tránh sóng thét gào
Nơi ẩn náu khi trời bảo táp

Bến lặng yên dỏi mắt trông thuyền
Bến hiền hòa chỉ đợi chỉ mong
Có ngày biển gào lên dữ dội
Là lúc cập bến của thuyền con

Dù nằm yên hay đang rẻ sóng
Thuyền vẫn cần mặt biển đỡ nâng
Và thuyền luôn thấy mình  thiếu
Cái vỗ về của sóng biển miên man

Và biển thôi không còn dậy sóng
Thuyền lại viết tiếp mộng lãng du
Biển rộng mênh mông thuyền đi mãi
Thuyền cùng biển phiêu du cuối trời.

Nếu thuyền thiếu biển, thuyền trở thành vô dụng. Dù thuyền có đi đến đâu đi nữa đó cũng chỉ là nhưng nơi có biển.
Dù êm ả hay dữ dội biển đều khiến thuyền phải chênh vênh, nghiêng ngã. Biển yêu thuyền vì biển hiểu, nếu không có thuyền, biển sẻ trở nên mênh mông và cô độc. Biển có thể đưa thuyền đến bất cứ đâu thuyền muốn, biển không khi nào giữ chân thuyền lại tại 1 nơi, vì biển biết, cuộc sống của thuyền là đi, là phiêu lưu, là tự do. Nhưng dù thuyền đi đâu, đều có biển bên cạnh.
cả khi dừng lại nơi bến đỗ, thuyền vẫn cần có biển bên cạnh, nếu không, ở nơi bến đỗ, thuyền không thể đứng vững, sẽ chỉ là sự ngã nghiêng và vô dụng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét