biển lặng yên rồi ta mới hiểu
Cơn sóng cuốn qua bờ bến đâu còn
Tất cả đắm chìm trong giông bão
Ai biết cánh buồm trôi dạt về đâu!
Tôi như người vừa tỉnh cơn say
Vừa bước ra từ giấc mơ biển cả
Mới chợt hiểu giữa bao điều kỳ lạ
Biển cũng buồn, có êm ả gì đâu!
Một mình ngồi với biển chiều nay
Biển vẫn là em, sao bơ vơ quá
Biển cùng em, một thời sóng cả
Bây giờ còn lại chỉ hoàng hôn?
Còn lại tôi vụn nát cánh buồm
Trôi về phía bến bờ vô định
Biển vẫn muôn đời không yên tĩnh
Lặng yên rồi, sóng gió lại trào dâng
Ai ra khơi dù chỉ một lần
Mới hiểu hết thăng trầm của biển
Để có được những ngày tĩnh lặng
Thì sá gì giông tố, biển ơi.
NGUYỄN NGỌC HẠNH
anh không là một chiếc thuyền buôn huy hoàng tráng lệ, anh không là một tàu chiến oai hùng,anh cũng không là một du thuyền sang trọng mà anh chỉ là một chiếc thuyền câu bé nhỏ bình thường. mang nặng một tình yêu. khi biển lặng anh rẻ sóng êm đềm tiến về hạnh phúc, chợt cơn bảo nổi lên với muôn vàn sóng dữ, thuyền con chao đảo như muốn vở tan trong bảo tố, mọi nổ lực bảo vệ chỉ còn là bỏ bớt đi mọi hành trang, cả cây đàn guitar là thú vui giải trí duy nhất . tất cả đều phải vứt đi cho con thuyền tồn tại.
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaNhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaXuân Sơn đã viết bài cảm nhận xong rồi mà không biết cách nào liên lạc với anh XS đăng trên Thi Đàn được Không ạ. HXS Email huynhphuvang@gmail.com
Trả lờiXóaHoặc huynhxuansonsp@yahoo.com
Trả lờiXóa
Bài thơ nầy là của Nguyễn Ngọc Hạnh, mình nghe bài hát nầy từ một người quen hát và ghi lại lời, anh bạn kia cũng chẳng biết bài hát tên gì và của ai, sau nầy tìm trên mạng mới biết tên tác giả. anh cứ tự nhiên làm gì cũng được vì đâu có phải của em. chúc anh vui nhé.
Trả lờiXóa